Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 18


Chương 18

"Trang chủ, tuyết rơi, cần nô tỳ giữ đóng cửa sổ không?"

"Không cần... Ngươi lui xuống trước đi."

“Dạ, trang chủ."

"Tuyết rơi sao..." Nam tử nhẹ nhàng nói, ánh mắt vẫn dừng ở tuyết trắng ngoài cửa sổ, như nhớ lại cái gì đó, lạnh lùng biểu tình lại trở nên dịu dàng rồi mỉm cười.

Nam tử toàn bộ buổi tối đều nhìn tuyết trắng ngoài cửa sổcông tác trên tay dường như không trọng yếu, bị bỏ qua một bên. Đến khi nắng lên, ánh sáng chiếu khắp nơi, ngày mới lại bắt đầu rồi, nam tử mới tiếp tục công tác trên tay, nhưng làm không bao lâu, nam tử liền muốn thay quần áo ra ngoài, bởi vì nam tử chính là trang chủ ‘ Lãnh Dạ Trang ’.

Nam tử xuất hiện là một bí ẩn, nghe nói được người cứu, thu làm nghĩa tử, học được tuyệt đỉnh võ công, hơn nữa ý nghĩ khôn khéo, tinh thông thương nghiệp. Nam tử ở trên giang hồ sống không đến một năm đã sáng lập ‘ Lãnh Dạ Trang ’, trở thành mọi người đều biết hắn buôn bán kỳ tài, rất nhiều thương buôn phú quý muốn đem con gái của mình gả cho nam tử, nữ nhân bọn họ cũng rất muốn mình có thể gả cho nam tử, không chỉ ... vì nam tử là ' thần  tài’, mà còn vì nam tử bề ngoài tuấn mỹ khó gặp. Nhưng mà nam tử chưa bao giờ đáp ứng chuyện hôn sự, không có nguyên nhân, chỉ là cự tuyệt, cũng bởi vậy truyền ra ngoài là nam tử đang chờ đợi người yêu trở về, hoặc là nam tử thích nam nhân, không thích nữ nhân. Chính là nam tử không có thừa nhận, cũng không có phủ nhận, làm nữ tử đều đối với hắn vừa yêu vừa hận.

VOTE GẤP cho 동방신기 Spellbound trên MNet nhé! Chúng ta đang bị theo rất sát.

Ai là Fan của TVXQ thì vào vote gấp cho Spellbound nhé

CÁC BẠN! Hãy vote gấp cho 동방신기 수리수리 trên MNet nhé! Chúng ta đang bị theo rất sát.

Japan: http://t.co/K61ntlJKD0
US: http://t.co/MjCBIPhaIt
Korea: http://t.co/TcoPHabFQr



>> Các bạn log in vào bằng tài khoản facebook hoặc twitter đều được, nếu có tài khoản Mnet thì càng tốt!
Tại Mnet Japan, các bạn log in vào rồi thì chọn ô có Surisuri của các anh rồi click VOTE (là nút màu trắng ở cuối danh sách vote đó nhé!)
Chủ yếu hãy vote ở hạng mục Korea, vì nó đơn giản và giúp các anh ở việc tranh cúp nhiều hơn.
Công việc thiết thực và không tốn quá nhiều thời gian! Cố lên nào mọi người!

GO GO GO! CASSIES! \O/

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 17


Chương 17

"Ngô. . . Ngủ không được... ..." Trằn trọc ở trên giường lăn qua lộn lại không biết bao lâu.

"Vẫn là đi ra ngoài một chút thì tốt hơn... . . ." Lẳng lặng rời giường mang giầy vào, thật cẩn thận đóng cửa lại, để tránh phát ra âm thanh đánh thức Tử đang ngủ.

"Ô. . . Lạnh... . . ." Không thể tưởng được bên ngoài lạnh như thế, chắc là sắp đến mùa đông? Xem ra trở về phòng lấy kiện áo khoác có vẻ khá hơn, nhưng. . .vẫn không tốt , nếu bị Tử phát hiện mình đi ra, hơn nữa không mặc quần áo nhiều chút, sẽ bị mắng... Quên đi, đi một hồi sẽ trở về sau, Tử hẳn là sẽ không phát hiện đâu?

Trải qua một mảnh một đêm hoang lạc dưới biển hoa thuốc phiện, đã không sợ hãi như ngày đó, ngược lại có chút ưu thương cô độc không nói nên lời. Chậm rãi đi qua biển hoa, ta dọc theo đi hành lang đi về phía trước, nhưng ta không biết phía trước là địa phương nào, chỉ cảm giác hẳn là đi về phía trước. Không biết đi bao lâu, rất xa, tới cuối đường, nhìn thấy chính là chòi nghỉ mát ngay trên hồ. Ta tò mò đến gần, phát hiện trong đình có một người đứng, lại đi gần chút mới thấy rõ ràng, phát giác nguyên lai người nọ là Điệp Quân.

Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 16


Chương 16

‘ ô. . . Ô... ... Đừng bỏ lại ta... ’ Ai. . . Có ai có thể mang ta rời đi, ta đã chịu không nổi nữa... Lưu lại đều cô độc, tịch mịch, cảm giác thống khổ sắp làm ta hỏng mất, thậm chí so với tử vong càng khó chịu... Một khi đã như vậy, tại sao không cho ta chết đi, như vậy. . . thống khổ nào cũng sẽ không còn... ...

‘ Mị Nhi. . . Mị Nhi... . . . ’ Ai. . . ? Ai gọi ta?

‘ Mị Nhi. . . Mau tỉnh lại... . . . ’ là thanh âm sư phụ... ?

‘ Mị Nhi. . . Mị Nhi không phải đã nói phải đợi sư phụ trở về sao? ’ Thật. . . Thật là sư phụ sao, sư phụ ở trong này sao? Sư phụ! Sư phụ! ... Mang ta rời đi. . . Được không...‘ Mị Nhi. . . Đến. . . Đến với ta... . . . ’ Chuyển động trong trí nhớ đình chỉ, bốn phía một mảnh hào quang, trong lúc mơ hồ, nhìn thấy thân ảnh sư phụ. . . đang vươn hai tay đối với mình ... . . .‘ Sư phụ... Không cần bỏ lại ta. . . Không cần bỏ lại ta... ’ cố gắng hướng về sư phụ chạy tới, không muốn tiếp tục ở chỗ này, không muốn một người cô đơn, không muốn tiếp tục mất đi ấm áp... . . .

"Mị Nhi? Mị Nhi?" Vì Mị Nhi trị liệu được một lúc, hiện giờ nhìn đến Mị Nhi chảy nước mắt, miệng thì thào gọi chính mình,Tử biết Mị Nhi có dấu hiệu thức tỉnh, vì thế không ngừng gọi Mị Nhi, hy vọng Mị Nhi có thể tỉnh lại.

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 15



Chương 15

‘... Ô... A... ’ Đầu óc không ngừng nhớ lại hình ảnh bị Điệp Quân cường bạo, hoa thuốc phiện đỏ như máu. . . Như một ngọn lữa có thể hủy vạn vật, đốt cháy thân thể của chính mình. Đột nhiên, nhớ lại hình ảnh cùng ca ca chia lìa, Bài sư huynh truy giết mình, bị người bán đến ‘ Túy Mộng Lâu ’, tất cả đều là cô độc, thống khổ nhớ lại... Muốn càng quét đi những ác mộng kia nhưng lại không thể, bởi bản thân không thể ngăn cản được suy nghĩ trong đầu, thoát khỏi không được, chỉ có thể giống cá chậu chim lồng, những thống khổ càng không ngừng chuyển động. . . Không ngừng cảm thụ cô độc, tịch mịch, cảm giác thống khổ... . . .

"Mị Nhi làm sao vậy?"

". . . Chủ tử... Thuộc hạ bất lực... . . ."

"Ngươi nói cái gì!" Điệp Quân phẫn nộ phất tay, thanh âm chói tai vang vọng không ngừng.

"Mị chủ tử đã hết sốt. . . nhưng suy nghĩ vẫn chìm trong thống khổ... Như là bị trói buộc . . vì vậy mới chưa tỉnh lại... . . ." Mị vẻ mặt thống khổ, chứng minh sự thật như thế.

"Không có cách nào sao..." Bị trói buộc sao . . . Điệp Quân biết việc này có liên quan đến mình, mới làm cho Mị lâm vào thống khổ, nhưng hối hận. . . Không thể thay đổi sự thật.

"Chủ tử, còn nhớ vị ‘ thần y ’ mai danh ẩn tích không? Nghe nói hắn một mình xuống núi, vì tìm kiếm đồ nhi mất tích của hắn. Chủ tử có thể thỉnh hắn vì Mị chủ tử trị liệu, nếu thành công, liền thay hắn tìm kiếm đồ nhi mất tích đó; nhưng nếu thất bại. . . Chúng ta có thể quyết định xử lý sau." Lạc ở một bên đột nhiên nói, bởi vì sự tình phát triển đến như vậy, hắn biết nếu Mị vẫn chưa tỉnh lại, Điệp Quân có thể cả đời luôn sẽ như vậy... . . .

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 14


Chương 14 (H)

"Điệp quân. . . Chúng ta đi đâu?" Nhìn bức tranh phong cảnh bên ngoài xe ngựa , cảm thụ được nhiệt độ cơ thể ấm áp , ta miễn cưỡng ở trong ngực Điệp Quân hỏi.

"Chúng ta về nơi của ‘ Ẩn ’ trước, sau đó ta mang Mị Nhi đi chung quanh du ngoạn." Điệp Quân ôm chặt thân thể mềm mại trong ngực hút mùi thơm ngát thản nhiên.

"Quay về ‘ Ẩn ’... ?" Mang cảm giác buồn ngủ, ta ngơ ngác hỏi.

"Ân, Mị Nhi, nếu nghĩ muốn ngủ thì ngủ đi." Thanh âm ôn nhu ở bên tai truyền ra.

"Ân..."

"Ngô..." Ngủ thật thoải mái, mềm nhũn giường, ổ chăn ấm áp dễ chịu, còn có. . . búp bê lông xù? !

"A?" Cuống quít đứng lên, muốn thấy rõ ‘ búp bê lông xù ’ trong ngực kia là cái gì, vừa thấy, dĩ nhiên là... ..."Tiểu Bạch!" Là Tiểu Bạch! Là Tiểu Bạch nè! Hưng phấn hôn lên Tiểu Bạch trong ngực, nghĩ thầm mình không biết bao lâu rồi không thấy Tiểu Bạch, cho nên bây giờ có thể nhìn thấy Tiểu Bạch, tự nhiên là rất vui vẻ. Bất quá. . . Tại sao Tiểu Bạch ở chỗ này? Nhìn bốn phía, phát giác mình hiện đang ở trong phòng so trước còn muốn hoa lệ hơn! Ngơ ngác hồi tưởng trong xe ngựa cùng Điệp Quân nói chuyện. . . A! Đúng rồi, Điệp qQân hình như nói với ta là về ‘ Ẩn ’ trước, bất quá khi đó ta buồn ngủ... Ngô. . . Như vậy nói ta đang ở ‘ Ẩn’ ? Hơn nữa ta nghĩ nơi này hẳn là phòng Điệp Quân.

[TĂNG VIEW] TVXQ! 동방신기_수리수리 (Spellbound)_Music Video

Ôi tình yêu Yunho của ta cực ngầu với tóc hồng, biểu cảm & khả năng dancer toẹt vời, cả nhà vào ủng hộ tăng view nào :))))



Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 13


Chương 13

"Ngô. . . Đau... ..." Chuyện gì xảy ra? Tại sao lưng đau như vậy... . . .

Nhịn đau mở ra hai mắt, phát hiện mình trắng trơn nằm ở trên giường, bên người không có ai. Cuống quít kiểm tra chính mình có bị Điệp Quân...không? Lại bởi vì động tác quá lớn trên lưng truyền đến cảm giác đau đớn, bất quá biết mình vẫn là còn trong sạch, không khỏi yên tâm, mặc dù mình không phải nữ tử, chính là ai cũng không muốn đã bị người... Quên đi, bây giờ việc quan trọng là biết trên lưng phát sinh chuyện gì mới đúng. Nhìn bốn phía, không thấy y phục của mình, đành phải khoác khăn trải giường từ từ đi xuống, lại vì tác động này mà lưng phát ra đau đớn, tốc độ chỉ có thể giống rùa bò đi hướng về phía gương.

"Tại sao phòng lớn như vậy... . . ." Thở dài nói, cảm thán chính mình, cuối cùng cũng đi đến trước gương, bởi vì ta hiện tại mới phát giác, gian phòng kia lớn đến dọa người, theo như trên TV thường chiếu thì phòng này cũng ngang ngữa với phòng hoàng đế. Đem tóc dài hướng một bên, khăn trải giường lui tới thắt lưng, quay đầu hướng gương nhìn lại... Dọa! Ta nhất thời trừng lớn hai mắt, tại sao. . . Tại sao trên lưng ta lại sẽ có hình xăm con bướm đỏ như máu? ! Ngày hôm qua. . . Là ngày hôm qua khắc xuống sao? Chính là, tại sao... . . .

"Rất đẹp, có phải không?"

"A? !" Vừa mới suy nghĩ , không nhận thấy có người khác tiến vào, bừng tỉnh khiến chính mình rơi cái ôm ấp của người vừa tới. 

"Rất đẹp, Mị Nhi như vậy rất đẹp, không phải sao?" Điệp Quân ôm lấy Mị, ngón tay ở hình xăm trên lưng càng không ngừng khẽ vuốt.

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

30 người xem blog cùng lúc


Kỉ lục 30 người xem blog này cùng 1 lúc trong hôm nay 24/02/2014, đã phá được kỉ lục ngày 21/01/2014 với 29 người xem 1 lúc.

Đây là mốc cũng đáng ghi nhận thành quả :)


999 đóa hoa hồng

Từ ngày thành lập đến nay 24/02/2014, blog mình đã có 999 lượt xem rồi hehe...

Tặng mọi người 999 đóa hoa hồng nhé, cảm ơn mọi người đã ủng hộ :))

Tiếp tục hành trình tăng lên vàng 4 số 9 nào (9999) =]]


[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 12


Chương 12

... . . . Mới rồi, ta có phải vừa nghe điều gì đó thật kinh người không. . . ?

A! Ta nhất định nghe lầm . . . Đúng! Ta nhất định là nghe lầm . . . Nghe lầm ... . . .

"Mị Nhi, không nên giả bộ như không nghe thấy gì... . . ."

Cái gì cũng nghe không được. . . Cái gì cũng nghe không được... Cái gì cũng nghe không được... ... . . .

"Mị Nhi, không để ý tới ta. . . Ta chính là muốn để ý ngươi..."

Cái gì cũng nghe không được. . . Cái gì cũng nghe không được... A? Hôn ta? Ta không muốn!

"Ta không muốn!" Cố gắng đẩy cái ôm ấp của Điệp Quân, chính là lại giãy không được. Thoạt nhìn Điệp Quân thực yếu đuối nhưng lực so với chính mình còn muốn lớn hơn.

"Mị Nhi cũng không có lựa chọn đâu, Mị Nhi hiện tại đã là người của ta."

"Ta không phải! Ta không cần ta không cần ta không cần!" Ta không thuộc về bất luận kẻ nào!

"Mị Nhi thật sự là không ngoan... . . ."

"Buông! Ta. . . Ngô... ... . . ." Trừng lớn hai mắt, ngây ngẩy nhìn người trước mắt đang hôn mình.

Bừng tỉnh, Mị không ngừng giãy dụa, đôi môi ngọt như mật đường làm cho Điệp Quân nghiện, luyến tiếc buông ra, ngược lại hôn càng sâu.

"Ngô. . . Ân... ..." Hô hấp không được... ...

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 11


Chương 11

‘ Nguyệt. . . Ngọc Lưu Ly... Các ngươi ở đâu? ’ lòng ta bây giờ đang kêu gào.

Không xong . . . Ta hiện tại ở đâu? ... Vừa rồi ở trên đường cái đột nhiên chạy ra rất nhiều ngựa, người đi đường đều kinh ngạc đến hỗn loạn

Cùng Nguyệt bọn họ tách ra, sau đó có người đem ta đánh ngất xỉu, tỉnh lại liền...

Hiện tại ta làm sao bây giờ? Hai mắt bị mảnh vải che, miệng bị tắc mảnh vải, tay chân cũng bị dây thừng buộc chặt , xem không được, động không được, cũng nói không được. Nhưng mà ta biết mình hẳn là ở trong một cái rương, bởi vì ta nằm ở chỗ thật nhỏ đến chuyển động không được, mà ta nghe được thanh âm xe ngựa chạy, xem ra ta giống như bị trói rồi... ... Nhưng mà, vì cái gì?

"Tam đệ, chúng ta hiện tại đi vào trong đó sao?"

"Lão Đại, đương nhiên là đi ‘ Túy Mộng Lâu ’, nơi đó chính là tiểu quan quán nổi danh, mỹ nhân này ở nơi đó chính là sẽ bán được giá cao, đến lúc đó chúng ta liền phú quý !"

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 9 + 10


Chương 09

"Nguyệt, là mứt quả ghim thành xâu à!" Một tay ôm Tiểu Bạch, một tay nắm Nguyệt, bước nhanh về phía lão bá bán mứt quả ghim thành xâu đi đến.

"Ha hả, công tử, muốn ăn mứt quả ghim thành xâu sao?" lão bá bán mứt quả ghim thành xâu cười nói.

"Nguyệt, ta có thể ăn không?" Quay đầu lại hỏi Nguyệt, bởi vì trên người ta không có tiền!

"Ân, Mị Nhi thích là có thể ."

"Cám ơn." Nhìn Nguyệt mua cho ta mứt quả ghim thành xâu, ta cao hứng nói.

Nguyệt lộ ra sủng nịch tươi cười, đem mứt quả ghim thành xâu đưa trước mặt Mị, đối Mị nói "Đến, ta uy ngươi ăn." Bởi vì Mị giờ phút này chỉ chú ý mứt quả ghim thành xâu, cho nên cũng tùy vào hắn. Để Mị há mồm cắn một viên mứt quả ghim thành xâu, lúc chậm rãi hàm nhập miệng bốn phía vang lên thanh âm  nuốt nước miếng, bất quá Mị bản nhân không có phát giác thanh âm phát ra bởi vì mình.

"Nguyệt, ngươi cũng ăn một viên đi, ăn thật ngon!" Có thể ăn mứt quả ghim thành xâu thật sự là hạnh phúc, ở hiện đại rất khó ăn đến món này!

"Như vậy Mị Nhi uy ta ăn, được không?" Nguyệt tính trẻ con nói, đồng thời trong lòng là muốn cho người xung quanh hâm mộ.

"Được... Đến, há mồm." Ta tiếp nhận mứt quả ghim thành xâu  trên tay nguyệt, đưa tới trước mặt Nguyệt, nguyệt há mồm cắn một viên.

"Mị Nhi uy đặc biệt ngọt!"

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

[Danmei] Ngốc tử - Chương 16


Chương  16

Bên trong ánh sáng thiếu thốn, có rất nhỏ thanh âm lãnh khí.

A Vượng bị cưỡng chế tại ghế sa lon, nửa người treo lơ lửng, cũng không phải tư thế thoải mái.

"A Mặc..." Mặt nhăn nhíu mày, A Vượng lắc lắc thân thể điều chỉnh tư thế, "Ngươi hảo nặng."

Trữ Mặc không nói được một lời, hắn khóa ngồi trên lưng A Vượng, con ngươi hàn quang, cánh tay A vượng bởi vì quá dùng sức mà hiện ra cơ thể.

Trữ Mặc cũng là cao gầy trắng tịnh, nhưng bất đồng lớn với A Vượng đơn bạc, cỡi quần áo nửa người trên gần như lõa lồ, bụng lại bị đè nặng làm cho a vượng than thở, "A Mặc, tại sao ngươi không nhúc nhích?"

Ngốc tử nằm dưới thân chính mình, không có cảm giác nguy cơ cả hai tròng mắt đơn thuần sáng ngời.

Trữ Mặc hạ phúc căng thẳng đến gân xanh cũng nhảy dựng lên, lý trí còn xót lại bị A Vượng sờ cánh tay lần nữa mà tắt ngúm.

Mặt âm trầm, Trữ Mặc hôn lên miệng A Vượng.

Nhiều năm trước, bọn họ hôn môi vô số lần, nhưng trong tâm trí A Vương, đây đều là ngủ ngon hôn mà thôi.

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 8


Chương 08

"Công tử, thỉnh nâng hai tay lên."

"Ân..." Bất đắc dĩ nhìn may sư trước mắt đang đo cơ thể ta, kỳ thật quần áo cứ mua như vậy không phải tốt sao, tại sao lại muốn đo làm chi? Để người khác đo cơ thể, thật sự khiến cho ta không quen. Nghĩ đến vừa rồi Nguyệt dẫn ta bước vào ‘ Miên Tú Trang ’, đã bị người đưa vào đại sảnh, tiếp theo đã có may sư đo cơ thể ta , tốc độ nhanh cực nhanh.

"Công tử, đã xong rồi."

"Cám ơn." Ta cười nói, cũng không có lưu ý may sư nhìn nụ cười của ta mà đỏ mặt, cùng với Nguyệt đối với hắn đầy căm tức. Quá tốt! Rốt cục đo xong, đứng lâu như vậy thật là mệt chết đi được! Ôm lấy Tiểu Bạch, còn muốn quay về bên người Nguyệt, Nguyệt đã hướng ta đi tới.

"Mị Nhi, mệt sao? Mau tới đây nghỉ ngơi đi." Nguyệt nắm tay ta ngồi trên đùi hắn.

"Nguyệt?" Ta hình như chỉ đáp ứng lúc ăn cơm mới ngồi như thế thôi? Tại sao hiện tạicũng như vậy?

"Mị Nhi, ngồi như vậy có vẻ khá thoải mái hơn phải không?" Nguyệt 'cười' nói với ta. Ta nhìn hắn một cái, cũng không trả lời, chỉ bộ dạng ‘ tươi cười ’ của Nguyệt, mà cùng hắn tranh luận, chịu thiệt cuối cùng là ta.

"Mị Nhi, ngươi thích màu sắc gì?" Nguyệt đột nhiên hỏi.

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 7



Chương 07

Những ngày sau đó, Nguyệt lại hồi phục tính cách dịu dàng săn sóc, cũng nói rất nhiều chuyện cho ta nghe. Kỳ thật ta thật sự thực hoài nghi, nguyệt hay không có tính chất phức tạp? Nhưng mấy ngày qua ở chung, ta phát giác, Nguyệt đối ta sẽ có tính cách dịu dàng săn sóc, mà hắn nếu muốn yêu cầu ta sẽ lộ ra tính cách hoạt bát khờ dại, bất quá đối người bên ngoài, Nguyệt sẽ thực đứng đắn nghiêm túc, tuy rằng ngẫu nhiên sẽ lộ ra một chút tươi cười, nhưng rất ít. Tổng quát mà nói, tính cách của Nguyệt sẽ không vì người ngoài mà thay đổi.

Quay lại vấn đề chính, ta từ miệng của Nguyệt biết được, ngoài chuyện quốc gia, điều làm cho ta cảm thấy hứng thú, chính là trên giang hồ có một tổ chức ám sát -‘ Ẩn ’, ‘ Ẩn ’ ở bên trong bốn quốc, là một tổ chức ám sát được nhiều người biết, hơn nữa chỉ cần có người có thể trả giá cao thì ‘ Ẩn ’ sẽ đáp ứng giúp ám sát người bị yêu cầu. Đến nay không ai biết sát thủ của ‘ Ẩn ’ có bộ dạng gì, bởi vì chỉ cần ngươi thành mục tiêu của bọn họ, hay nhìn thấy bộ dáng của bọn họ, nhất định sẽ là vong hồn dưới đao bọn họ! Hơn nữa Nguyệt nói với ta bốn quốc đều phái người cùng thủ lĩnh của ‘ Ẩn ’ đàm phán.

Thứ Tư, 19 tháng 2, 2014

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 6



Chương 06

"Ngươi là ai?" A a! Tại sao tỉnh lại liền thấy mỹ nam tử? Là ta đang nằm mơ sao? Chính là Tiểu Bạch trong ngực liếm mặt ta, khiến ta cảm thấy nóng... ...

"Phỉ Nguyệt." Mỹ nam tử cười nói với ta.

"Phỉ Nguyệt?" Đưa tay sờ mặt mỹ nam tử, cũng nóng như vậy... A? Ta không có nằm mơ? Trước mắt là mỹ nam tử  tóc đen mắt vàng tên Phỉ Nguyệt? Là hắn đã cứu ta sao?

"Ngươi gọi ta Nguyệt là được rồi, nhưng ta gọi ngươi là gì?"

"Dạ Mị, ta gọi là Lãnh Dạ Mị." Ta cười nói.

"Ta gọi ngươi Mị Nhi được không?" Rất đẹp, thật sự rất đẹp, đặc biệt  ánh mắt xinh đẹp kia. . . Từ bây giờ ngươi chính là Mị Nhi của ta, Mị Nhi của riêng ta... Ta sẽ không cho ngươi chạy khỏi ta... ...

"Ân." Giống như sư phụ gọi ta là Mị Nhi...

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 5


Chương 05

". . . Ân... Ô... . . ." Đau! Toàn thân đều đau quá! Ta là đã chết rồi sao... ?

"Ngô... . . ." Mở mắt, nhìn thấy không phải hắc bạch vô thường của địa phủ, cũng không phải thần tiên áo trắng trên thiên cung mà là rừng cây mênh mông.

Ta không có chết rồi hay không? Theo rơi từ trên cao xuống như thế mà lại không chết? ! Nhìn lại chính mình, phát hiện y phục trên người có bị tổn hại, ống tay áo rách một mảng lớn, trên cánh tay có dấu hiệu bị trầy da. A? Ta bị thương khi nào đây? Lúc ta nhảy xuống cũng không có thương thế như vậy, là lúc rơi xuống bị thương sao? Nhìn nhìn lại bốn phía, đều là gốc cây đại thụ, mà bên cạnh ta cũng là một cây đại thụ, nhìn lên đại thụ, phát hiện trên thân cây là một khối vải trắng, giống như vải trắng trên ống tay áo của ta. Ngơ ngác nhìn kia khối vải trắng... Xem ra chính mình thật sự thực may mắn, ít nhất nhờ có đại thụ này, mà từ trên huyền nhai rơi xuống không bị chết. Bất quá tuy rằng không chết, nhưng toàn thân cũng rất đau, ngoài cánh tay bị trầy da, trên người cũng có nhiều chỗ bị trầy da khác, quần á tuyết trắng nhuộm một chút màu đỏ như máu, cũng may vết thương không quá nghiêm trọng, bất quá chân phải lại bị thương, sưng đỏ lên.

Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 4


Chương 04

"Bài ca ca! Bài ca ca! Ngươi có thấy mị ca ca không?"

"Không có..."

"Mị ca ca đi nơi nào? Ta tìm mãi cũng không thấy hắn..."

"Hắn có thể là đi hái thuốc thôi..."

“Vậy sao..." "Bài ca ca, không bằng chúng ta đi ra ngoài tìm Mị ca ca được không?"

"Không cần. . . Mị không phải là tiểu hài tử..."

"Bài ca ca, chính là... . . ."

"Chúng ta chờ hắn trở về. . . Bằng không nếu sư phụ về nhìn không thấy chúng ta sẽ lo lắng."

"Ân..."

[Danmei] Ngốc tử - Chương 15


Chương  15

Trữ Mặc cùng A Vượng giận nhau một hồi lâu bị nụ hôn của A Vượng thuận lợi hóa giải.

Các trưởng bối đương nhiên không biết A Vượng tại Giáo Học Lâu làm trò kinh thiên động địa, chỉ vui mừng hai tiểu hài tử rốt cục làm hòa.

"Vậy là được rồi, các ngươi là bằng hữu, nên tương thân tương ái chứ?"

Lúc ăn cơm, Trữ mẫu đối với Trữ Mặc nói.

Trữ Mặc bới cơm ăn nhanh trong ánh mắt nghi vấn của Trữ mẫu, qua loa ăn sạch thực vật, chạy về phòng ngủ làm bài tập.

Bọn họ tương thân tương ái, cùng cái tương thân tương ái của mẫu thân quả thực khác nhiều lắm.

Bằng hữu bình thường sẽ hôn môi sao?

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 2 + 3


Chương 02

"Mị ca ca! Mị ca ca!"

"Tiểu Đông nhi, làm sao vậy?" Nhìn vừa chạy vừa gọi ta chính là tiểu Đông nhi, ta cười hỏi.

"Ta đói bụng ... . . ."

"Ha hả, tiểu Đông nhi muốn ăn cái gì?"

"Mị ca ca làm cho thủy tinh bao đi!"

"Thủy tinh bao sao? Tiểu Đông nhi muốn ăn thủy tinh bao cỡ nào?"

"Cỡ nhỏ thôi!"

"Cỡ nhỏ sao, vậy tiểu Đông nhi chờ Mị ca ca một lát, Mị ca ca sẽ đi làm cho ngươi."

"Ân! Mị ca ca phải nhanh lên nhé!"

"Biết rồi."

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Chương 1


Chương 01

"Mị Nhi, thời tiết chuyển lạnh, đừng đợi ở chỗ này , mau trở về phòng thôi." Một nam tử tuấn mỹ , đối nhân nhi ngồi tại hoa viên nói.

"Sư phụ, cho ta ngồi đây một chút thôi."

"... Được rồi." Nam tử hít một hơi, sau đó đem áo khoác trên người mình cởi ra đắp lên người nhân nhi, chuẩn bị lẳng lặng rời đi.

"Sư phụ, ta hiện tại cảm thấy thực hạnh phúc..." Nhìn ánh trăng nhân nhi đột nhiên giọng nói.

"Ta cũng vậy..." Nam tử dừng cước bộ, quay đầu hướng người nọ nói.

Nhân nhi nghe thấy, quay đầu cho nam tử một nụ cười khuynh quốc khuynh thành, sau đó tiếp tục nhìn ánh trăng trên bầu trời. Nam tử bị dáng tươi cười ấy mê hoặc , ngơ ngác nhìn bóng dáng nhân nhi, thật lâu mới bừng tỉnh, cuối cùng nam tử đối với nhân nhi mỉm cười xoay người rời đi.

"Dạ Mị. . . Ngươi thật sự may mắn." Nhân nhi lầm bầm lầu bầu.

[Danmei] Ngốc tử - Chương 14


Chương  14

Cái ót như bị nện một cái.

Trữ Mặc không dám tin mà nhìn Lâm nãi nãi, cuối cùng oán hận, "Ngốc tử này, cư nhiên có dũng khí không đợi ta?"

Tuổi càng lớn, lá gan cũng lớn theo sao?

Xem ta thu thập ngươi như thế nào đây!

Trấn an Lâm nãi nãi đừng có gấp, Trữ Mặc chạy như điên tới trường học, quẹo cửa phòng học chứng kiến Cố Hiển cùng mấy nữ sinh tại tán dóc ven đường, Trữ Mặc dừng cước bộ hí mắt, nhân lúc Cố Hiển không chú ý vọt lên đạp cho hắn một cước.

Hắn chưa quên giữa trưa lúc tan học, Cố Hiển cùng A Vượng sóng vai đi cùng nhau.

"Sau này cách xa ngốc tử một chút! Ta mà thấy người cho hắn ăn thứ không sạch sẽ, cẩn thận cái tay ngươi đó!"

Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014

[Danmei] Yêu Vũ Dạ Mị - Văn Án



Tác giả: Cơ Liên Nguyệt

Thể loại: xuyên không, cổ trang, cung đình, giang hồ, nhất thụ đa công, 6p, cường nhược, suất công mỹ thụ, huynh đệ, sư đồ, ngọt ngào, công sủng thụ, sinh tử, HE


Tình trạng: hoàn

Tình trạng bản Edit: Sẽ cố gắng được như QT @_@

Editor: Venus (http://venuskingdomlove.blogspot.com/)

Vui lòng không mang truyện này ra ngoài blog (kể cả wattpad) hoặc nếu muốn mang ra phải được sự đồng ý của Venus nhé. 

Thực ra truyện này đã có 2 nhà edit rồi nhưng ta thấy 2 nhà đã bỏ lâu hơn 2 năm chưa edit nên mạng phép làm bộ này, Vì ta đọc QT hết roài và thấy cũng rất hay và ấn tượng

[Danmei] Mục lục - Yêu Vũ Dạ Mị


Tác giả: Cơ Liên Nguyệt

Thể loại: xuyên không, cổ trang, cung đình, giang hồ, nhất thụ đa công, 6p, cường nhược, suất công mỹ thụ, huynh đệ, sư đồ, ngọt ngào, công sủng thụ, sinh tử, HE


Tình trạng: hoàn

Tình trạng bản Edit: Sẽ cố gắng được như QT @_@

Editor: Venus (http://venuskingdomlove.blogspot.com/)

Vui lòng không mang truyện này ra ngoài blog (kể cả wattpad) hoặc nếu muốn mang ra phải được sự đồng ý của Venus nhé. 

Thực ra truyện này đã có 2 nhà edit rồi nhưng ta thấy 2 nhà đã bỏ lâu hơn 2 năm chưa edit nên mạng phép làm bộ này, Vì ta đọc QT hết roài và thấy cũng rất hay và ấn tượng

[Danmei] Ngốc tử - Chương 13


Chương  13

Cùng Trữ Mặc từ nhỏ đến giờ, đây là lần đầu tiên A Vượng một mình đến trường học.

Bởi vì tối hôm qua tuyết bắt đầu rơi, trên mặt đường bừa bãi nước đá, ánh mặt trời chiếu rọi xuống chậm rãi hòa tan.

Phía nam địa thành thị nhỏ luôn luôn không có biện pháp lưu lại tuyết.

A Vượng cẩn cẩn dực dực tránh ra nhưng nơi kết băng, chờ đi tới trường học, Trữ Mặc đã sớm vào phòng học đọc sách.

Cho dù đầu không rõ ràng lắm, A Vượng cũng có thể nhận sự tức giận của Trữ Mặc, trong tâm mình bốc một cỗ tịch mịch.

Vì vậy, làm cho Cố Hiển đi tới trường học, phát hiện A Vượng không giống thường cà lăm đọc thuộc lòng môn văn, mà là ngốc nghếch ngậm bánh kem, lập tức trợn tròn hai mắt, chạy đến bên người A Vượng ngồi xổm xuống.

[Danmei] Ngốc tử - Chương 11 + 12


Chương  11

Cái ăn là quan trọng nhất, A Vượng tựa hồ chính là ứng nghiệm những lời này mới sống sót.

Cho nên Trữ Mặc trước hết chạy đến các phố ăn vặt tìm kiếm.

Các học sinh xong khóa học cùng nhau kéo đi ăn, Trữ Mặc khuôn mặt âm hàn trong đám người này mà chạy đi , tìm nhiều lần mới buông tha.

Ngốc tử không ở chỗ này.

Trữ Mặc hít sâu, đến khi hai chân bình tĩnh trở lại mới thôi, cắn răng chạy đến địa phương khác.

Trên đường đến trường học, Trữ Mặc dừng lại trước cửa hàng sủng vật mà A Vường thường ghé vào, Trữ Mặc thậm chí còn ở trong buồng điện thoại hỏi Cố Hiển.

"A Vượng? Ta không ở cùng hắn." Điện thoại bên kia truyền đến thanh âm Cố Hiển vô tâm không phế, "Làm sao vậy? Không thấy A Vượng sao? Còn nữa, Trữ Mặc ngươi sao biết số điện thoại của ta, ta còn tưởng..."

Thứ Năm, 13 tháng 2, 2014

[Danmei] Ngốc tử - Chương 10


Chương  10

Dựa theo tâm ý của chính mình hậu quả chính là...

Vừa nhìn đến miệng A Vượng, Trữ Mặc đã nghĩ muốn gặm nó. Vừa nhìn bóng lưng A Vượng, Trữ Mặc đã muốn nhào tới.

May là hắn coi như có lương tâm, không có ăn đến cuối cùng, nhưng chiếm tiện nghi cũng không ít, làm hại A Vượng mông luôn đau, nhưng ngại nãi nái dạy không dám vân vê, chỉ có thể đau khổ ra mặt, oán giận liếc Trữ Mặc.

Nhiều năm trôi qua, Trữ Mặc sớm thành thói quen bộ mặt ngốc ngốc của A Vương rồi, đối phương đọc sẽ khổ não lại có thể trong nháy mắt lấy lòng hắn, nhưng dần dần, Trữ Mặc bị mọi người chung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ ảnh hưởng đến.

A Vượng dù sao không giống người bình thường

Thứ Ba, 11 tháng 2, 2014

[Danmei] Ngốc tử - Chương 9


Chương  09

Sau trận đánh, A Vượng cùng Trữ Mặc tại trung học bắt đầu nổi tiếng, bình thường đi trên đường đều có người chỉ chỉ trỏ trỏ, nhưng bởi vì sư phụ nghiêm khắc cảnh cáo, không ai dám công nhiên khiêu khích.

Bi thảm nhất chính là Cố Hiển, không chỉ bị yêu cầu viết bản kiểm điểm, còn bị thông báo phê bình trên toàn giáo, nam sinh năm ba bị Trữ Mặc đánh thành đầu heo cũng bị phạt tương tự.

"Tại sao chỉ có ta viết bản kiểm điểm!" Cố Hiển tức giận đối với A Vượng quát tháo, "Hai người các ngươi cũng tham gia đánh nhau mà!"

Tiếng chuông lúc này vang lên, A Vượng buông sách, dùng ánh mắt chân thành, "Ta không có đánh."

"Hả? Ngươi không có?" Cố Hiển tức giận đến âm thanh cũng thay đổi, "Ngươi là kẻ dẫn đầu mà! Nếu không do ngươi, sao tên mập lại mắng chửi người, ta sao lại nhảy vào giúp ngươi xã giận."

Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

[Danmei] Ngốc tử - Chương 8


Chương  08

Sau khi ăn cớm xong, A Vượng vẻ mặt đau khổ.

Lâm nãi nãi buồn cười nhìn A Vượng nhìn ngắm sườn xào chua ngọt nhưng không dám động đũa, gắp rau vào trong bát cháu nói, "A Vượng muốn gầy sao, vậy ăn ít thịt lại, nhưng ăn nhiều rau lên."

"Dạ." A vượng gật đầu nuốt rau.

Tuy nói cha mẹ bề bộn công việc, Lâm nãi nãi ở nhà một ngày ba bữa cơm đem A Vượng chiếu cố vô cùng tốt, có thịt ăn, có canh cá uống, tiểu hài tử miệng ăn không ngừng, trưởng bối thương yêu, có cái gì tốt mang ra, cho nên A Vượng mới có thể béo như thế.

A Vượng lớn lên nhu thuận, hơn nữa còn béo núc ních, càng làm cho người khác cảm giác dễ bị khi dễ.